Tập đoàn Dầu khí quốc gia Libya (NOC) cần ngân sách 17 tỷ USD để tăng sản lượng dầu quốc gia lên 2 triệu thùng/ngày trong vòng 3 đến 5 năm, Reuters trích dẫn lời Giám đốc NOC Farhat Bengdara trong một cuộc phỏng vấn.
Giám đốc Tập đoàn Dầu khí quốc gia Libya Farhat Bengdara (Nguồn: Reuters)
Ông Bengdara nói với đài truyền hình Alwasat hôm Chủ nhật (26/11) rằng không có trở ngại nào trong việc tăng sản lượng ngoại trừ việc thiếu kinh phí. Ông cho biết NOC có kế hoạch bao gồm các dự án ổn định khai thác và bảo trì đường ống, thiết bị cũng như các dự án tăng sản lượng.
Các dự án chính giúp tăng sản lượng dầu quốc gia có liên quan đến việc bảo trì các đường ống được lắp đặt vào những năm 1960, ông nói.
"Những đường ống này đã hết hạn sử dụng và phải được thay thế", vị giám đốc khẳng định và cho rằng vấn đề này là "thách thức lớn nhất" của họ.
“Chúng tôi đã hứa sẽ đạt 1,3 triệu thùng/ngày và chúng tôi đã đạt 1,295 triệu thùng/ngày trước cuối năm nay. Nhưng chúng tôi đang nói về cơ sở hạ tầng được xây dựng vào những năm 1960 và chưa bao giờ được bảo trì”, ông cho biết.
Khai thác dầu là nguồn kinh tế chính của Libya và nó chiếm khoảng 90% nền kinh tế của cả nước.
Hỗ trợ từ chính phủ
Theo dữ liệu do Ngân hàng Trung ương Libya công bố, các thỏa thuận tài chính đặc biệt đã được chuyển giao với giá trị khoảng 9 tỷ dinar Libya, khoảng 1,8 tỷ USD, trong 10 tháng đầu năm nay cho NOC.
Ông Bengdara cho biết có sự hỗ trợ từ Chính phủ Thống nhất Quốc gia Libya (GNU) và Ngân hàng Trung ương. Chính phủ đã phê duyệt một dự án nhằm thay thế các đường ống dẫn từ các mỏ ở lưu vực Vịnh Oasis và Sirt đến các cảng Es Sidra và Ras Lanuf.
Ông nói: “Chúng tôi cũng có một dự án thay thế một phần đường ống bị xói mòn từ mỏ Messla và Sarir đến cảng Hariga, và một dự án đường ống khác từ mỏ El Sharara đến cảng Mellitah”.
Kể từ khi chính quyền Tổng thống Muammar Gaddafi sụp đổ trong cuộc nổi dậy năm 2011, hoạt động khai thác dầu của quốc gia thành viên Tổ chức Các nước xuất khẩu dầu mỏ (OPEC) này đã liên tục bị tấn công bởi các nhóm nhằm phong tỏa các cơ sở, đôi khi để đòi hỏi lợi ích vật chất nhưng đây cũng là một chiến thuật để đạt được mục đích chính trị.
“Chúng tôi đã mất 70% dung lượng lưu trữ do chiến tranh”, ông Bengdara nói.